VỠ
21h44 tin nhắn từ 1 tài khoản facebook lạ
-Bạn ngủ ngon nha
Chị lịch sự rep
-Cảm ơn nhé,bạn cũng vậy
Vốn nghĩ chuyện chỉ có thế chị lại cúi đầu vào kịch bản đang dang dỡ.Ngay lúc có ý tưởng để viết tiếp chị lại nhận đc tin nhắn
-Chúng ta có thể làm bạn được không?
Chần chừ 1 lát tay chị vẫn rep
-Tất nhiên là được rồi
Sau gần 2h trò chuyện chị cũng biết được cậu ấy tên Huy bé hơn chị 2 tuổi và đang làm công việc tạo mẫu tóc ở Hà Nội.Có một điều lạ là trong khoảng thời gian ấy chị có thể kể cho cậu ấy nghe khá nhiều.Từ những sở thích hâm hâm đến mối tình kéo dài 12 năm vẫn không có hồi kết chỉ vì bất đồng tôn giáo và cả cái ý định tạo dựng được 1 bếp ăn chỉ 5k cho những lao động nghèo
Những ngày sau đó cậu ấy vẫn giữ liên lạc với chị.Cậu ấy kể cho chị nghe những thứ thuộc về cậu ấy.Điều bất ngờ là cả chị và cậu đều giống nhau ở khá nhiều điểm,Cũng thích lang thang khi trời đang mưa và cũng có 1 mối tình bất đồng tôn giáo.
Chị cười.Còn có thể có người giống mình đến thế sao!!
-Làm người yêu anh nhé!!!
-Hở
-Anh đã chẳng viết rõ thế còn gì
-À
-Thế có đồng ý không?
-Đồng ý gì cơ?
Im lặng! Chắc cậu ta đang cáu.Chị cũng bần thần không biết hôm nay cậu ta ăn trúng bả gì mà nói năng linh tinh như thế.Cậu ta có tình cảm với chị à??
-Lặp lại câu ấy lần nữa được không?
-Đồng ý làm bạn gái anh nhé!
- Thích em à?
-Uhm
-Lý do
-Anh thích em ngay lần đầu nói chuyện bởi em chân thành và khác với những người con gái đang tồn tại ngoài kia
Chị im lặng bởi chị không biết phải nói gì.Đồng ý ư?Chị không đủ tin cậy.Từ chối ư?Chị cũng không đành vì bản thân chị tự biết rằng mình cũng đã dành cho cậu ấy một thứ tình cảm đặc biệt
-Em cần thêm thời gian
-Tại sao?
-Vì em không phải là cô Tấm,và em càng không có khả năng viết một câu chuyện cổ tích với nhân vật chính là mình
-Anh sẽ đợi
Cuối cùng chị cũng nhận lời yêu cậu ấy.Ngày với chị không còn dài và đêm không còn là những nỗi ám ảnh khi nỗi cô đơn không hẹn mà gặp.Những lời văn của chị vì thế mà không còn buồn bã với những cuộc tình chia ly đầy nước mắt.Chị viết về hạnh phúc,viết về những hy vọng vào chân trời mới,viết về những năm tháng chỉ toàn nụ cười và hoài bão.Chị hạnh phúc khi mở mắt chào bình minh với những lời động viên của cậu ấy và khép mi tạm biệt một ngày trong lời hát của cậu cho dù chị và cậu chỉ là..... kẻ Bắc người Nam
-Người yêu ơi
-Anh đây
-Kịch bản của em đã được duyệt rồi đấy
-Thế à?Vậy là phải có quà cho em rồi
-Thật không?
-Em muốn gì nào
-Cái gì cũng được á?
-Tất nhiên rồi
-Gặp em vào đêm Giáng sinh nhé
Lại im lặng,không đồng ý cũng chẳng phải từ chối.Thì thôi vậy
23h16 phút điện thoại chị đổ chuông,là số của cậu ấy
-Anh đợi em ở cánh đồng hoa em thích nhé
-Đang đùa à
-Không
-Sao anh tìm được nó
-Vì...đó là nơi e thích
Chị tỉnh hẳn cả ngủ,vôi vàng bật dậy thay quần áo,choàng thêm chiếc khăn len mà cậu đã tặng chị vào hôm sinh nhật.Chi lao ra đường trong tiếng nhạc rộn ràng và trong cái lạnh của đêm noel.
-Em đến chậm quá đấy
Anh đứng đấy môi hơi tái đi vì không khí nhưng ánh nhìn đầy ấm áp
-Lạnh quá,không đến ôm anh được 1 cái sao!!!
Chị lao đến vội vàng choàng thêm cho cậu chiếc khăn len.Đêm noel đầu tiên chị thấy mình hoàn toàn hạnh phúc.Cậu ngồi bên chị,nắm chặt tay chị như thay cho những lời muốn nói.
-Mình chia tay nhé
-Anh muốn thế à?
-Uhm
Cuộc nói chuyện cuối cùng chỉ có thế.Chị cũng như mọi ngày luôn tôn trọng tất cả cho dù điều đó có làm chị đau quay quắt.Chị nhớ đã có lần cậu ấy bảo tình yêu cậu ấy dành cho chị đẹp như những bong bóng xà phòng.Vâng!bong bóng xà phòng luôn đẹp và luôn huy hoàng dưới ánh mặt trời rồi .....Vỡ