Tôi vì bạn, bạn vì tôi
youtube chanel

Nam nhân viên rối bời vì vướng lưới tình với sếp

Tôi không mong ngoại tình với sếp mình để mưu cầu chức tước hay tiền bạc, vì như vậy thật tồi tệ.

Nhưng, sự nồng nhiệt, cái mà sếp gọi là "rung động thật sự" khiến cho tôi vô cùng khó xử khi vướng vào mối quan hệ này.

 

Tôi đã đọc rất nhiều câu chuyện về ngoại tình ở công sở và đa phần đều bị chỉ trích dữ dội. Nhưng có là người trong cuộc mới hiểu hết những rối ren. Vì vậy tôi quyết định viết ra những điều này, mong nhận được những chia sẻ từ mọi người.

 

Tôi là người đàn ông đã có gia đình. Vợ tôi, dù chỉ là nhân viên hành chính nhưng cô ấy khá xinh đẹp, biết cách cư xử, hết mực yêu chồng, thương con. Chúng tôi đều rất được gia đình nội, ngoại quý trọng.

 

Trước đây, tôi chưa bao giờ quan tâm đến chuyện ngoại tình. Tôi nghĩ mình cứ sống chỉn chu, hết lòng với vợ con thì sẽ không bao giờ vướng phải chuyện rối ren như hiện giờ. Nhưng cuộc sống đã đẩy tôi vào tình huống vô cùng trớ trêu.

 

Tôi năm nay 35 tuổi, hiện đang là phó phòng kinh doanh trong một công ty tư nhân. Sếp của tôi là nữ. Chị 37 tuổi, đã có chồng và hai con.

 

Nam nhân viên rối bời vì vướng lưới tình với sếp

Ảnh có tính chất minh họa.

 

Ban đầu khi mới về công ty, đồng nghiệp hay thủ thỉ chuyện sếp tôi tài giỏi nên vô cùng nghiêm khắc và khó tính. Tuy nhiên trong quá trình làm việc, tôi lại thấy chị khá dễ chịu. Chị cũng hay truyền đạt nhiều kinh nghiệm cho nhân viên. Với tôi, chị điềm đạm và khá nhẹ nhàng.

 

Có một đợt, vì nhiều hồ sơ cần phải hoàn thành gấp nên sếp yêu cầu tôi phải ở lại hoàn thiện hồ sơ đấu thầu. Những ngày làm ngoài giờ, cả công ty chỉ có tôi và sếp là ngồi làm việc tại phòng giám đốc.

 

Ban đầu, chị khá giữ kẽ trong cách ứng xử của mình. Tuy nhiên có một vài lần, trong lúc tôi đang làm việc, sếp liên tục hỏi mượn máy tính, xem hợp đồng. Thi thoảng còn cố tình chạm vào tôi, khiến tôi không khỏi ngại ngùng.

 

Tôi bắt đầu nhận ra sếp có chút tình ý với mình nên cố gắng hoàn thành công việc sớm. Tuy nhiên, khối lượng quá nhiều và dồn dập khiến tôi không còn cách nào khác là phải ở lại muộn.

 

Hôm đó trời mưa lớn, sấm chớp đầy trời. Đang bàn dở công việc, sếp kêu giật mình rồi nép vào tôi. Mất một lúc im lặng, sếp mới bộc lộ rằng chị yêu tôi từ lâu.

 

Tôi khá bối rối nhưng cũng kịp trấn tĩnh. Tôi bảo với chị rằng, tôi đã có vợ rồi. Và vợ tôi không xứng đáng nhận sự phản bội từ tôi. Tuy nhiên, tôi càng bất ngờ hơn khi chị thừa nhận, vì tôi chung thủy và hết lòng với vợ nên chị càng say mê. Rằng chị chỉ cần tình cảm, không cần tôi bỏ vợ, cũng không cần công khai với ai mối quan hệ này...

 

Từ sau hôm đó, tôi liên tục tránh mặt, nhưng chị vẫn tỏ ra quan tâm tôi.

 

Và rồi thứ 7 tuần trước, chị chủ động gọi tôi qua nhà chị lấy một số hồ sơ, tài liệu. Tôi cũng hơi băn khoăn nhưng nghĩ vì công việc nên chắc không sao.

 

Đến nơi, chị đon đả mời tôi vào nhà. Nhìn quanh chẳng thấy ai, tôi hỏi chồng và con chị đâu. Chị cười nói: “Chồng và con chị đang đi du lịch nước ngoài, một tuần nữa mới về”. Tôi khá chột dạ. Sau khi xem xong tài liệu và bàn bạc một chút, tôi xin phép ra về.

 

Nhưng bất ngờ chị ôm chầm lấy tôi từ đằng sau. Và thổ lộ rằng chị khao khát tôi như thế nào...

 

Rồi, việc gì đến cũng đến. Sau khi sự việc xảy ra, chị bất ngờ bật khóc nức nở. Chị nói rằng tôi hãy ở bên chị, bởi chị thật sự cần tôi, không chỉ trong công việc, mà cả trong cảm xúc. Rằng chỉ ở bên tôi chị mới không phải gồng mình để làm người đàn bà quyền lực. Thú thực, nhìn bờ vai chị rung lên sau tiếng nấc, tôi thấy tim mình cũng như mềm ra...

 

Hiện giờ, tôi rất bối rối. Tôi không mong ngoại tình với sếp mình để mưu cầu chức tước hay tiền bạc, vì như vậy thật tồi tệ. Nhưng, sự nồng nhiệt, cái mà sếp gọi là "rung động thật sự" khiến cho tôi vô cùng khó xử khi vướng vào mối quan hệ này.

 

Có đánh tôi 100 cái tôi cũng không bao giờ tưởng tượng rằng, có ngày mình lại làm tổn thương đến hai người phụ nữ. Một là vợ tôi, người mà tôi từng thề sẽ chung thủy trọn đời với cô ấy. Và một là sếp tôi, người tôi từng rất tôn trọng ngưỡng mộ. Bây giờ thì có thêm chút chạnh lòng, thương xót.

 

Tôi nên làm gì hả mọi người?

 

Độc giả giấu tên (TP Vũng Tàu) / Vietnamnet.vn

Bình luận